Điếu văn của Tăng, Ni học chúng miền Nam gửi tới cố Ni Sư Đàm Nguyện
NAM MÔ TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI ĐÀ PHẬT.
Kính bạch: ĐÌNH
QUÁN ĐƯỜNG THƯỢNG, THƯỢNG ĐÀM HẠ NGUYỆN ÂN SƯ TÂN VIÊN TỊCH GIÁC LINH CHỨNG
MINH!
Chúng con, cựu
Tăng Ni sinh miền Nam thuộc lớp cao đẳng, Học viện Phật giáo Việt Nam tại Hà Nội
khóa 4,5 cùng các sư ni học chúng miền Nam.
Giờ này chúng con
Cung kính đối trước linh sàng
Chí thành dâng lên sư tọa
Hoa lòng Bát nhã
Hương giới ngũ phần
Với, lòng tha thiết kiều cần
Cùng, dạ thù ân thâm thiết
Chúng con:
Ngậm ngùi
cúi đầu xuống chiếu,
Sùi sụt úp
mặt bên đài
Than thở ai
hoài,
Đau lòng
kính tiếc.
Và chỉ biết:
Trước linh
đài bộc bạch,
Ân sư hiện
tọa xin nghe.
Ôi!
Thời gian
như tên bắn!
Năm tháng tợ
thoi đưa
Ngày ấy
chúng con lạ lẫm
Đặt chân
lên đất Hà thành
Bơ vơ lạc
lõng
Không người
quen thân
Sư chẳng ngại
ngần
Lo cho nơi
ăn chốn ở
Vì rằng:
Nam-Bắc có
khác
Phật tính
không hai,
Dù tăng dù
ni
Sư đều tiếp
đãi
Hoan hỉ ân
cần
Quí như người
thân.
Chúng con
có kẻ
Dẫu chỉ một
lần diện kiến
Cũng mến đức
hạnh sáng ngời,
Nguyện hải
chẳng vơi
Sư tiếp ni
độ chúng.
Dù tứ đại chẳng
thuận
Thân trọng
bịnh khó trừ
Nhưng việc
chính liễu sinh thoát tử
Sư đâu quản
khơi ngọn thiền đăng.
Than ôi!
Vô thường
lão tử
Bất dữ nhân
kỳ
Việc phải đến
đã đến
Thật vô khả
nại hà!
Trải năm mươi
tám năm công thành nghiệp tạ,
Ân sư cất
bước quyết trường du
Một phút xả
báo thần thu,
Tứ chúng
giăng tay khuyên cửu trụ.
Bởi lẽ:
Ơn sâu pháp
nhũ,
Gánh vác
hai vai
Nghĩa cả
Thánh thai,
Cưu mang tấc
dạ
Chưa đền
chưa trả
Còn dở còn
dang.
Nhưng giờ
thì:
Mơ màng đây
đó bóng vang,
Phưởng phất
xưa nay mày mặt.
Từ nay:
Ni chúng mất
người dìu dắt,
Tín đồ thiếu
kẻ đỡ nâng,
Ngồi đứng
bâng khuâng
Ra vào thơ
thẩn.
Người ở đâu
trong thế giới tam thiên,
Người là ai
trong chúng sanh vô lượng?
Hay người về
An dưỡng
Hay người ở
Đà thiên,
Hay ứng
cúng hoá duyên,
Hay du
phương phó hội?
Kinh hoàng
đất bằng vật đổi
Ngơ ngác trời
rộng sao dời!
Đạo thọ tiếc
thấy hoa rơi
Tào Khê
thương nghe nước chảy.
Người ra đi
sao
Gậy giày
không quảy?
Người ra đi
sao
Y bát còn
treo?
Đạo nghiệp,
Người đã mang theo,
Phước
duyên, Người còn để lại.
Ra đi người
đã phải
Trở về lại
không ngày.
Giờ chỉ
còn:
Thiền sàng
bóng hình tịch mặc,
Linh tọa
đèn lửa cô minh,
Duy nguyện ân
sư giác linh
Mặc nhiên
ai lân mẫn cố.
Chúng con kính
nguyện:
ĐÀM hoa lạc rụng
NGUYỆN hải lưu hương
Mong sư chính niệm tỏ tường
Báo thân khí xả lên đường
thong dong
Kính tiếc
quặn lòng
Điếu văn
bái bạch
Minh thông
cảm cách
Cúi lạy tạ
từ!
NAM MÔ ĐÌNH QUÁN
ĐƯỜNG THƯỢNG, TÂN TỊCH NI SƯ GIÁC LINH,
TÁC ĐẠI CHỨNG MINH
Không có nhận xét nào